Sao vẫn sáng giữa khuya
Như ngày nào bên giòng sông đêm
Để sáng mai, gặp nhau!
Đời bỗng vui vì anh đến...
Có chiếc lá nào vương lại khi anh ra đi
Có cơn gió nào đem nồng nàn sưởi ấm!
Và trái tim nào ngủ vùi quên cả thời gian
Hãy ra đi, đừng làm thêm tiếc nuối
Sao vẫn sáng giữa khuya
Anh không còn bên thềm nhớ
Không đợi chờ
Không niềm vui...
Khắc khoải, sao giữa khuya
Em tê buốt vì cái lạnh xứ người
Tê buốt cô đơn...
Sao vẫn sáng giữa khuya
Anh không còn!
Melbourne, 2011
Như ngày nào bên giòng sông đêm
Để sáng mai, gặp nhau!
Đời bỗng vui vì anh đến...
Có chiếc lá nào vương lại khi anh ra đi
Có cơn gió nào đem nồng nàn sưởi ấm!
Và trái tim nào ngủ vùi quên cả thời gian
Hãy ra đi, đừng làm thêm tiếc nuối
Sao vẫn sáng giữa khuya
Anh không còn bên thềm nhớ
Không đợi chờ
Không niềm vui...
Khắc khoải, sao giữa khuya
Em tê buốt vì cái lạnh xứ người
Tê buốt cô đơn...
Sao vẫn sáng giữa khuya
Anh không còn!
Melbourne, 2011