Lặng lẽ chiều tàn một bóng tôi
Đồi sau vàng sậm dáng ai ngồi
Cạnh gốc thông già trơ cành lá
Vẫn một mình thôi, ôm bóng tôi
Nhắn gởi gió ngàn lòng viễn xứ
U uẩn nghìn thu tóc trắng bay
Nghìn thu vẫn nợ đời chưa dứt
Còn chút gì không cho hôm nay
Lặng lẽ trong chiều tôi với tôi
Nhìn mây tím thẫm dạ bồi hồi
Có phải xuân về trời gió nhẹ
Nhưng lòng vẫn lạnh tím chiều ơi!
Đèn phố sáng rồi, phải về thôi
Đường khuya ướt sẫm cỏ chân đồi
Gõ nhẹ bước đều nao lòng khách
Đếm bước thời gian, nước mắt trôi
Còn có mùa xuân mây trắng bay?
Cỏ hoa ngào ngạt nắng vàng lay
Muôn trùng vẫn nhớ thời xuân ấy
Chỉ vậy thôi sao, nước mắt cay
Giọt nắng cuối ngày, hơi đã cạn
Bóng đổ ngàn xưa bóng lẻ loi
Sầu đông còn ngậm hồn băng lạnh
Vẫn mãi mình tôi đếm sao rơi
Tôi đã là tôi của hôm nay
Tinh khôi nắng sớm khuất trăng đầy
Trời xanh có thấu lòng nhân thế
Còn chút gì không tôi hôm nay!
Melbourne, 10/09/2010
Đồi sau vàng sậm dáng ai ngồi
Cạnh gốc thông già trơ cành lá
Vẫn một mình thôi, ôm bóng tôi
Nhắn gởi gió ngàn lòng viễn xứ
U uẩn nghìn thu tóc trắng bay
Nghìn thu vẫn nợ đời chưa dứt
Còn chút gì không cho hôm nay
Lặng lẽ trong chiều tôi với tôi
Nhìn mây tím thẫm dạ bồi hồi
Có phải xuân về trời gió nhẹ
Nhưng lòng vẫn lạnh tím chiều ơi!
Đèn phố sáng rồi, phải về thôi
Đường khuya ướt sẫm cỏ chân đồi
Gõ nhẹ bước đều nao lòng khách
Đếm bước thời gian, nước mắt trôi
Còn có mùa xuân mây trắng bay?
Cỏ hoa ngào ngạt nắng vàng lay
Muôn trùng vẫn nhớ thời xuân ấy
Chỉ vậy thôi sao, nước mắt cay
Giọt nắng cuối ngày, hơi đã cạn
Bóng đổ ngàn xưa bóng lẻ loi
Sầu đông còn ngậm hồn băng lạnh
Vẫn mãi mình tôi đếm sao rơi
Tôi đã là tôi của hôm nay
Tinh khôi nắng sớm khuất trăng đầy
Trời xanh có thấu lòng nhân thế
Còn chút gì không tôi hôm nay!
Melbourne, 10/09/2010