Gió chiều


Chiều nay gió lạ về
Mang hơi thở nồng nàn của ngày mới lớn
Mang theo cánh buồn xưa 
                  được xếp từ mảnh giấy tinh khôi
Và mang cả âm hưởng của mùa trăng mới chớm

Chiều nay gió lạ xứ người
Mang cô đơn cuối đông trơ trụi
Mượt mà một ít chồi non chuẩn bị sang xuân
Và giai điệu Tango vỗ về chút tình gió bụi

Chiều xưa chinh chiến mịt mù
Nuốt hết tuổi thơ vào vùng nghiệt ngã
Khói súng cay xè thân đời vụn vỡ
Tang tóc ngày mùa lúa no mùi đạn

Chiều nay có nắng lạ rơi đều 
                    soi rọi bụi thời gian đã rong rêu 
Con dốc vắng in dấu chân xưa 
                                     hoàng kim một thuở  
Và gió xuân mơn man cái nắng lỡ thì 
                                 còn đậm đà hương sắc
Gió chiều ngọt ngào hôn nắng,
                       xuân chiều vụng về, bỡ ngỡ 

Ta hẹn nhau vào một ngày thanh bình, gió hát...
            
                                    Melbourne, 9/2012