Hoang vu


Sau ngọn cây em thấy mây trời xám
Trong ánh mắt em thấy cả mùa thu
Qua tâm hồn em thấy chiều tím dại
Qua tháng ngày bỗng thấy đời hoang vu

Trời mùa thu mây chiều trôi xám ngắt
Đời hoang vu tím cả lối em về
Mưa có tạnh mặt trời sao vẫn tắt
Mắt hay hồn vàng lá rụng ủ ê

Ngày tháng cũ sông chiều buông nắng nhạt
Nhẹ bóng dừa bởi nắng nhuộm hoàng hôn
Em chông chênh ôm mảnh đời nghiêng ngả
Phố vàng xưa lấp lánh ánh sao Hôm

Thôi, cứ hẹn mai về nghe gió hát
Ôm hoang vu rải nhẹ lối đi xưa
Đồi cỏ dại nắng chiều phơi nỗi nhớ
Hồn khơi vơi quạnh quẽ giữa đời mưa