Biển chiều


Anh cứ quay mặt đi
Chiều đã về trên lối
Sóng tình nước cuốn trôi
Dấu đi loài ốc sầu

Khi bão giông dậy lên
Biển gục đầu trên sóng
Thuyền chông chênh không về
Cát một đời lạnh cóng

Anh đã mang đi theo
Con sóng xanh huyền thoại
Nên Hải Âu lạc loài
Vụng về dấu chim bay

Anh đã xua mây tan
Xua bóng đêm vung dại
Chút tình thừa vương lại
Rớt vào đời em đau

Khi bước qua đời nhau
Cát vàng nằm quặn đau
Dã tràng chờ con sóng
Biển lạnh vắng đêm thâu

U mê tình một cõi
Đem cơn đau tơi bời
Ngàn đời sóng ra khơi
Chơi vơi... chiều trên biển