Chiều Văn Thánh


Anh, một chiều nắng lạ
Trên con nước thủy triều
Tím màu bông súng nở
Tình một thoáng buồn hiu

Ngày mai chim sáo hót
Nắng lạ đã thành quen
Thủy triều mùa nước lũ
Tình một thoáng đành quên

Thôi mai về bên ấy
Cũng nắng trải sóng chiều
Bên hồ cơn gió thoảng
Ta làm người thân yêu