Nỗi nhớ


Bỏ lại căn nhà bỏ hàng cau
Bỏ lại thềm xưa nắng lên màu
Bỏ chốn quê nhà em thơ dại
Bỏ mặc con đường đếm bước nhau

Gió đẩy bờ tre gió hát ru 
Xóm nhỏ chiều buông ánh sương mù
Ầu ơ tiếng mẹ xa xăm quá 
Lá rụng ven đường lá mùa thu

Tí tách mưa xa nhớ mẹ già
Ngồi bên song cửa ngắm chiều qua
Chỉ có gió ngàn và mây xám 
Chẳng có sao trời để nhớ cha

Tôi đã bao năm bỏ lại nhà 
Lối mòn quạnh quẽ nắng chiều xa
Nhạn kia vẫn đứng sông Đà chảy
Sao mãi lòng tôi cứ thiết tha

Góc phố hàng me lá đổi mùa 
Nắng vàng qua kẽ lá còn vương
Nắng rơi vàng võ chiều xa xứ
Nhạt cả hư không cõi vô thường

Melbourne, 9/2010