Một Sáng Không Quen


Một sáng trời khô
Tâm hồn ướt đẫm
Trái tim còn ấm
Chút đời màu xanh

Có bao người đến
Rồi vội vã đi
Một mình ở lại
Nét buồn đọng mi

Tôi ngồi nhìn sáng
Nhìn lại tâm hồn
Nhìn tim chảy máu
Thương lòng chạnh đau

Mỗi ngày thức dậy
Lau sạch tâm hồn
Trái tim mở rộng
Đón đời nụ hôn

Đến chiều ngồi đếm
Cân lại chút tình
Được bao nhiêu ký
Cho lòng ủi an 

Đời là con sóng
Là áng mây lòng
Là mưa cuối hạ
Là tình cuối đông

Ta đem phơi nắng
Đông sẽ vụn tàn
Rồi xuân thu đến
Nghe buồn mênh mang...

Sáng nay chim hót
Bên cụm lan già
Sao nghe là lạ
Phải rồi, giống ta!

Melbourne, 28/04/2016