Gió


Từng cơn gió giật cành cây gãy đổ
Một sớm mai chớm vạt nắng vàng thơm
Gió trước hiên, gió cuốn cả bụi hồng
Có vài nụ tối qua vừa nở chớm

Bên trong nhà, cánh cửa ngoài lay nhẹ
Tiếng động làm đánh thức trái tim
Đã ngủ quên cả mùa thu đi vội
Mặc lá vàng rơi ngập héo bên thềm 

Tim mở mắt, nhìn quanh ngơ ngác
Như giấc mơ, còn đọng lại thu qua
Những nhập nhằng thực hư rất lạ
Lúc cõi đời, cõi ảo mênh mông

Gió vẫn rú trên đồi hoang trắng
Lạnh buốt tim trời đã sang đông
Tim cần lắm một dòng máu ấm
Sưởi mùa đông, mặc gió, mưa tuôn.
Melbourne, 04/05/2016